Sự cô độc là mối nhân duyên kì lạ gắn kết hoàng tử bé và chú phi công. Sự cô độc cũng là chất xúc tác cho cuộc hạnh ngộ 100 năm trên đất Pháp, ở thành phố Le Mans nhỏ bé yên bình. Lần đầu tiên tôi đọc “Hoàng tử bé” với tất cả sự trong trẻo nguyên sơ ban đầu. Lần đầu tiên tôi đọc Saint-Ex với ấn phẩm cuối cùng mà ông đã dày công trau chuốt.
Trang chủ > Từ khoá > Hoàng tử bé > hoàng tử bé
hoàng tử bé
Bài viết
-
Hoàng tử bé và những mối duyên lành (3)
12, tháng ba 2022, của Nguyễn Tấn Đại -
Hoàng tử bé (XIII)
11, tháng năm 2010, của Nguyễn Tấn Đại
Khi chú em tìm thấy một viên kim cương không của ai cả, nó là của chú em. Khi chú em tìm thấy một hòn đảo không của ai cả, nó là của chú em. Khi chú em có một ý tưởng mới mẻ, chú em đi đăng kí bằng sáng chế: nó là của chú em. Và ta thì sở hữu các ngôi sao, vì trước ta chưa hề có ai định làm chuyện đó. -
Hoàng tử bé (XV)
22, tháng tám 2011, của Nguyễn Tấn Đại“Bông hoa của mình là thứ phù du, - hoàng tử bé lẩm bẩm, - và nó chỉ có bốn cái gai để chống chọi lại với cuộc đời. Còn mình thì đã để nó lại một mình ở nhà.”
Đó là lần đầu tiên cậu cảm thấy hối tiếc. Nhưng rồi cậu lấy lại tinh thần và hỏi:- Bác khuyên cháu nên đi đâu?
- Tới Trái Đất, - nhà địa lí trả lời. - Ở đó nghe nói hay lắm…
-
Hoàng tử bé: Tác giả
17, tháng năm 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Ông được biết đến nhiều nhất với tác phẩm “Hoàng tử bé”, đã được dịch ra hơn 100 thứ tiếng và hiện nay vẫn còn bán được hàng triệu bản mỗi năm. Một cậu bé tóc vàng du hành qua các vì sao đi tìm kiếm một người bạn, tìm kiếm một ý nghĩa thật sự cho cuộc đời mình… -
Hoàng tử bé (XI)
16, tháng tám 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Nhưng người huyễn tưởng không nghe thấy. Người huyễn tưởng chỉ nghe được những lời tán tụng mình.
- Cháu có ngưỡng mộ chú lắm không? - Ông ta hỏi hoàng tử bé.
- “Ngưỡng mộ” nghĩa là gì?
- “Ngưỡng mộ” nghĩa là công nhận chú là người đẹp nhất, ăn mặc bảnh bao nhất, giàu có nhất và thông minh nhất hành tinh.
- Nhưng chú chỉ có một mình trên hành tinh của chú!
- Giúp chú vui đi! Cứ ngưỡng mộ chú đi! -
Hoàng tử bé (VI)
15, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Giả sử ở nước Mỹ đang là giữa trưa, thì ai cũng biết rằng mặt trời đang lặn ở nước Pháp. Chỉ cần có thể qua được nước Pháp trong vòng một phút đồng hồ là ngắm mặt trời lặn được rồi. Không may là nước Pháp ở xa quá. Còn trên hành tinh nhỏ xíu của cháu, chỉ cần nhấc ghế lên vài bước là đủ. Và cháu ngắm được hoàng hôn mỗi khi cháu muốn… -
Hoàng tử bé (IV)
13, tháng sáu 2008, của Nguyễn Tấn Đại
Tôi không muốn người ta đọc sách của tôi một cách hời hợt. Tôi đau đớn biết bao nhiêu khi kể lại những kỉ niệm này. Đã sáu năm rồi kể từ ngày anh bạn nhỏ của tôi ra đi cùng với con cừu thân yêu. Nếu tôi cố tả cậu lại ở đây, đó là để mình không quên đi. Thật buồn nếu quên đi một người bạn! Đâu phải ai cũng có được một người bạn. Và tôi có thể trở nên giống người lớn lắm chứ, chỉ toàn nghĩ đến những con số. -
Hoàng tử bé (XIX)
3, tháng chín 2011, của Nguyễn Tấn Đại
Hoàng tử bé trèo lên một ngọn núi cao. Trước giờ cậu chỉ biết đến núi qua ba ngọn núi lửa cao đến đầu gối cậu. Và cậu vẫn dùng ngọn núi lửa đã tắt như một chiếc ghế đẩu. “Trên một đỉnh núi cao như thế này, - cậu nghĩ bụng, - mình sẽ có thể thấy khắp hành tinh và tất cả mọi người…” Nhưng cậu không thấy gì ngoài những cột đá lởm chởm gai góc. -
Hoàng tử bé và những mối duyên lành (5)
17, tháng tư 2022, của Nguyễn Tấn Đại
Duyên lành hội tụ, yêu thương kết nối, những miền đất tưởng là xa lạ Lausanne, Le Mans, Paris, Sài Gòn, Dran, Đà Lạt trở thành gần gũi, chừng như những áng mây bảng lảng trên bầu trời không ngừng trôi vượt không gian xuyên thời gian, cùng muôn vàn vì sao đêm lấp lánh tạo nên những dấu chấm nối liền đường bay dang dở của Saint-Ex thuở nào. -
Hoàng tử bé (XXII)
2, tháng mười 2011, của Nguyễn Tấn ĐạiBỗng một chuyến tàu tốc hành sáng rực, gầm vang như tiếng sấm, làm rung chuyển cả căn phòng bẻ ghi.
- Họ vội vã quá, - hoàng tử bé nói. - Họ đi tìm gì vậy?
- Chính người lái tàu cũng không biết họ đi tìm gì, - người bẻ ghi đáp.
Nguyễn Tấn Đại